Hôm nọ, chiếc xe khách bỗng... lăn đùng ra chết máy ngay trên Quốc lộ 1 vào đúng 12 giờ trưa.
Gần 20 hành khách nhăn nhó vì giữa lúc trời nắng, lại đúng cơn đói đang ập đến. Biết ngồi đâu chờ cho đến lúc chiếc xe được sửa xong? Tức thì ai nấy nhìn ngay ra những tấm biển sắt được vẽ đơn sơ bên kia đường: Bánh cuốn chả.
Chúng tôi tìm ghế ngồi. Chẳng ai hi vọng được nếm của ngon vật lạ, mỗi người uể oải gọi đĩa bánh cuốn chả, mong có chỗ ngồi mát và lấp đầy được cái dạ dày đang trống rỗng.
Chị bán hàng đon đả, “có ngay, có ngay”.
Bánh cuốn trắng tinh, bát thịt nướng đầy tràn và một đĩa rau tươi mơn mởn.