Tré là món ăn giòn sần sật, nghe rõ hương thơm hơi chua chua của riềng, tỏi, gia vị.
Bây giờ, mở màn cho tiệc cưới hỏi, giỗ kỵ... thường là nem và chả xuất hiện đầu tiên, món khai vị để khách khứa nâng ly rượu mừng. Có thể nói, tré sinh sau đẻ muộn hơn nem chả, lạc loài giữa dân gian, với đầy đủ tính cách hấp thụ từ chủ nhân tạo ra nó: bình dị, nhưng giàu bản sắc.
Căn cứ vào món “nem công, chả phụng” trong cung đình, đã có từ xưa, đủ hiểu nem và chả gầy dựng được một vị thế trong văn hoá ẩm thực của nhiều nước phương Đông, trong đó rõ nét nhất là Việt Nam. Rồi trong văn học dân gian rất nhiều câu ca, hò, vè khen ngợi cái sự ngon và sang cả của nem, chả. Có vậy mà chuyện “vụng trộm” nó “ngon” như thế nào, cũng được dân gian cụ thể hoá bằng: “Ông ăn chả, bà ăn nem”.
Tré của thời ấu thơ
Giờ là thời hoàng kim của những đặc sản “đông-tây-kim-cổ”, song vẫn thường có nem chả bày biện cho khai vị trong đám tiệc. Trên đất Huế, tré là “đứa em” ra đời giữa dân gian, nó bình dị, nhưng cũng không kém phần “hảo hán”.